Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ về sự biến hóa khí chất này của nàng. Tuy nhiên diễn biến vừa rồi
chỉ là chút nhạc đệm trước trận chiến mà thôi, tất cả một người lại tập trung chú ý về luận võ trường.
Phiền Thạc hơi cười nói:
- Cao huynh, lúc này được quý phái đáp lại, Phiền mỗ thật là cảm kích. Sau trận chiến này, bất kể thắng bại, Phiền mỗ
đều sẽ tặng hai viên Giáp Hoàng Đan để biểu lộ lòng biết ơn.
Cao Vĩ Lượng hơi hơi động dung, nói:
- Phiền huynh hào phóng như thế, Cao mỗ xin thay mặt mọi người cảm tạ huynh.
Ánh mắt Kim Chiến Dịch cùng sáng lên, hiển nhiên cũng đã động tâm. Hạ Nhất Minh mặc dù muốn hỏi nhưng cũng biết sắp sữa
luận võ, thật sự là không thích hợp phân tâm. Vì vậy hắn thả lỏng, hoàn toàn đè ép tâm tư tò mò xuống.
Kỳ Liên song ma đồng thời đứng lên, đi về phía giữa sân. Hai người bọn họ cất bước, cùng đi tới một chỗ, không ngờ
khiến mọi người có ảo giác đây chỉ là một người.
Hạ Nhất Minh thầm rùng mình, lại càng xem trọng họ thêm một bậc. Tuy rằng hắn và Kim Chiến Dịch cùng có sự ăn ý nhất
định, nhưng nếu so sánh với hai người này thì quả là quá nhỏ bé, không đáng nói đến.
Hạ Nhất Minh quay đầu lại, nhìn nhau với Kim Chiến Dịch. Bọn họ đều thấy trong mắt đối phương là chiến ý hùng mạnh, đều
mỉm cười. Cả hai đều đứng lên, vững vàng bước vào trong sân.
Ánh mắt Phiền Thạc vẫn nhìn chăm chú vào Hạ Nhất Minh, lúc này mới hỏi thẳng:
- Cao huynh, vị Hạ hiền chất này rất lạ mắt, không biết là cao đồ của vị Tôn Giả nào.
Cao Vĩ Lượng lắc đầu cười nói:
- Phiền huynh, Hạ hiền chất cũng không phải đệ tử của Linh Tiêu Bảo Điện chúng ta, mà là đến từ tây bắc Thiên Trì, là
huynh đệ tâm đầu ý hợp với Kim sư điệt, nghe nói huynh đệ song ma muốn khiêu chiến Kim sư diệt, vì thế liền xung phong
nhận việc xuất chiến.
Lão than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ nói:
- Tuy rằng chúng ta đã khuyên giải, nhưng hắn cố ý như vậy cũng không có cách nào khác.
Tuy rằng Phiền Thạc vẫn cười ha hả như trước nhưng trong lòng lão xoay chuyển vô số ý niệm. Song ma khiêu chiến chính
là tam hoa đệ tử của Linh Tiêu Bảo Điện nhưng cuối cùng lại có một đệ tử của tây bắc Thiên Trì tham dự. Liên tưởng tới
mối quan hệ liên miên phức tạp mấy ngàn năm qua của Linh Tiêu Bảo Điện và các thế lực môn phái hùng mạnh khắp nơi,
trong lòng Phiền Thạc liền khó có thể bình tĩnh trở lại.
Trong mắt Cao Vĩ Lượng thoáng có một tia cười vui. Lão biết, việc Hạ Nhất Minh đại biểu cho Linh Tiêu Bào Điện tham
chiến chắc chắn sẽ được truyền ra ngoài sau trận đấu này. Chỉ cần chuyện này truyền ra ngoài, như vậy còn quan trọng
hơn cả kết quả của trận đấu. Cho dù là hai người Kim Chiến Dịch bị thua, cũng sẽ không ai nghĩ Kim Chiến Dịch thực sự
không bằng Kỳ Liên song ma, bởi vì tất cả bọn họ sẽ nghĩ, khẳng định là vì Hạ Nhất Minh thực lực không đủ cho nên cuối
cùng mới bị thua.
Ở giữa sân, Hạ Nhất Minh đã sớm kìm nén toàn bộ tâm thần. Hắn tập trung tinh thần cao độ, ánh mắt sáng ngời nhìn song
ma trước mặt. Hai lão già này giống nhau như đúc, thậm chí cả những nếp nhăn nơi khóe mắt cùng không khác nhau chút
nào, trước khi ra tay căn
bản là không thể phân biệt nỗi bọn họ.
Bốn người đứng cách xa nhau mấy thước, đánh giá nhau một lát.
Lão già ở đối diện mở miệng nói:
- Xin... cẩn thận.
Lão vừa nói ra chữ "Xin" thì bốn tay của hai người đã cùng nâng lên, trong không khí lập tức nổi lên sóng nhiệt cực kỳ
mãnh liệt. Luồng sóng nhiệt này lao thẳng về phía hai người Hạ Nhất Minh không chút do dự. Cho đến tận lúc này, hai chữ
"cẩn thận" mới phát ra từ miệng lão già đó.
Hạ Nhất Minh mắng thầm, cho dù hắn đã sớm chuẩn bị nhưng vẫn có một cảm giác trở tay không kịp. Hắn tức giận hừ một
tiếng, cổ tay vừa lật, chân khí hỏa hệ mãnh liệt cùng tràn ra. Ở giữa bọn họ dường như xuất hiện hai con hỏa long đỏ
bừng. Đây là vật hữu hình được hỏa lực thuần túy hình thành sau khi đã ngưng từ hỏa hoa. Nhiệt độ nóng bỏng từ hỏa long
lập tức phát tán tràn ra khắp nơi. Trong nháy mắt, nhiệt độ của tầng bảy của tháp như được đề cao rất nhanh trong nháy
mắt.
Cao Vĩ Lượng như vô tình phất tay áo vài cái, một cơn gió mát lạnh thổi qua, nhiệt độ xung quanh lão lại trở nên bình
thường như trước khi bị hỏa long ảnh hưởng. Thu cô nương quay sang cười ngọt ngào với Cao Vĩ Lượng, trong đôi mắt có vẻ
hâm mộ mãnh liệt.
- Ầm...
Hai luồng sức mạnh hỏa hệ hùng hậu va chạm vào nhau giữa không trung, giằng co như vậy trong nháy mắt, liền tiếp tục
vọt về phía Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh khẽ biến sắc mặt. Đối phương thi triển ra sức mạnh hỏa hệ mạnh mẽ vượt trên
tưởng tượng của hắn. Dù sao từ bốn mươi năm trước, bọn họ đã hình thành thế chân vạc, lúc này chỉ còn kém tụ đỉnh Tôn
Giả một chút mà thôi. Đừng nói là trong công pháp hỏa hệ ẩn chứa một sức mạnh cấm cố hùng hậu, chỉ đơn thuần sức mạnh
hỏa hệ đã hơn Hạ Nhất Minh không chỉ một bậc.
Thấy luồng sức mạnh hỏa hệ khổng lồ kia đang áp tới, trên mặt Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện một nụ cười lạnh. Hắn há
miệng phun ra một đóa hoa màu xanh. Trừ Thu cô nương, có thể đến đây ít nhất đều là cường giả Nhất Đường Thiên, bọn họ
tự nhiên nhận ra đây là hữu hình hoa, hơn nữa còn là phong hoa cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có điều, đại đa số mọi người không
rõ, hắn phun ra phong hoa lúc này có tác dụng gì.
- Phá......
Theo tiếng quát khẽ của Hạ Nhất Minh, phong hoa chợt nổ tung, hóa thành nhiều điểm nhỏ lấp lánh dung nhập vào bên trong
hỏa long. Ngay sau đó, trong nháy mắt, ngọn lửa trước mặt hắn dường như đã xảy ra biến hóa cực kỳ tinh tế, trong màu đỏ
bừng bừng kia không ngờ đột ngột có thêm một tia màu xanh. Hỏa long hỗn tạp này hơi dừng lại giữa không trung, sau đó
kịch liệt lớn lên gần như chỉ trong chớp mắt, hỏa long màu xanh đỏ hỗn tạp lập tức chiếm thượng phong tuyệt đối thậm
chí còn hoàn toàn áp chế ưu thế ban đầu của nhị ma.
Tất cả mọi người ở đây đều tỏ vẻ kinh hãi, đặc biệt là ba vị Tôn Giả, khi nhìn thấy hỏa long có hai màu xanh đỏ thì đều
có cảm giác kinh hãi khó có thể áp chế.
Cao Vĩ Lượng và Đỗ Văn Bân trao đổi ánh mắt. Tuy rằng bọn họ đã được nghe Trương Trọng Cẩn giới thiệu chiến tích của Hạ
Nhất Minh khi đối địch với Hùng Vô Cực của bộ tộc Đồ Đằng, nhưng Trương Trọng Cẩn lại chưa từng được biết về phong hỏa
hoa, cho nên bọn họ càng không thể biết được. Giờ phút này nhìn thấy phong hỏa nhất thể, trong lòng bọn họ càng kinh
hãi hơn so với các cường giả Nhất Đường Thiên. Không ngờ có người khi chưa tụ đỉnh đã dung hợp được phong hỏa nhị
hoa...
Ba vị Tôn Giả đồng thời hiện lên một ý niệm trong đầu: Đây rốt cục là quái thai gì vậy?
Kỳ thật, trên thân hỏa long kỳ dị này đã không chỉ phát ra hỏa lực hay phong lực hùng mạnh mà chính là hỏa lực và phong
lực hòa hợp lại với nhau. Phong trợ hỏa uy, hỏa mượn gió thổi, khi hai thứ này kết hợp lại lập tức uy lực gia lăng lên
mấy lần, hoàn toàn đánh tan sức mạnh thuần hỏa lực của đối phương.
Trong mắt Kỳ Liên song ma đều hiện lên vẻ cuồng nhiệt. Đối mặt với biến cố bất thình lình như thế, chiến ý của bọn họ
lại càng tăng mạnh thêm. Thấy hỏa long xanh đỏ giương nanh múa vuốt lao tới trước mặt, khí tức của bọn họ đều lập tức
biến đổi. Nhị ma khống chế hỏa long phân thành hai, tản ra hai bên, đồng thời một luồng thuỷ lực mênh mông từ giữa tuôn
ra, giống như một cơn sóng lớn, ập thẳng về phía hai người Hạ Nhất Minh. Sự phối hợp của song ma đã đạt tới đỉnh cao
hòa hợp, hai loại sức mạnh hoàn toàn đối lập của thủy hỏa đã được phát huy uy lực tới cực điểm trong tay họ. Nhưng ngay
khi sóng nước to lớn kia quét tới thì hỏa long màu xanh đỏ trong không trung cũng đột nhiên biến mất. Luồng sức mạnh
phong hỏa khổng lồ kia dường như biến mất tăm mất tích trong nháy mắt đó.
Nhưng đúng lúc này, Hạ Nhất Minh tiến lên trước một bước, hai tay của hắn kết thành một ấn ký kỳ dị, ngay trong lúc
thủy hỏa lực ngập trời này, hắn lại giơ tay lên đầu. Đây là thổ lực, thổ hệ lực hùng mạnh tràn ngập khắp mỗi ngõ ngách
trên tầng này chỉ trong nháy mắt. Đến lúc này, tất cả mọi người mới hiểu, hóa ra Hạ Nhất Minh đã chuyển hóa hoàn toàn
sức mạnh phong hỏa hoa thành thổ lực trong nháy mắt đó. Lúc này, không chỉ có những người xem lâm vào ngạc nhiên thán
phục mà ngay cả Kỳ Liên song ma ở trong sân cũng như ngây ra. Gần như trong lòng mỗi người đều có một câu hỏi, làm sao
hắn có
thể chuyển hoán với tốc độ như vậy?
Vẫn đứng nấp sau lưng Hạ Nhất Minh từ trước tới giờ, hai mắt Kim Chiến Dịch sáng ngời. Ngay từ đầu y không ra tay chính
là để chờ đợi cơ hội này. Lúc này, thân hình y hơi cong lại, bắn ra ngoài như một mũi tên rời cung, lao thẳng về hướng
Kỳ Liên song ma. Phương hướng y lao vào không phải là ai trong Kỳ Liên song ma mà là chính giữa bọn họ.
Khi ra tay, Kỳ Liên song ma đều duy trì một khoảng cách tinh tế giữa hai người. Với khoảng cách này, bọn họ ra tay phối
hợp rất tinh diệu. Nhưng giờ phút này, khi Kim Chiến Dịch đã nắm bắt được cơ hội, lao thẳng tới trong nháy mắt, bọn họ
lập tức cảm thấy khí thế ngũ hành lưu chuyển đã bị trở ngại một tầng.
Lúc này Kim Chiến Dịch dường như hóa thành một cây trường thương, đâm trúng chỗ yếu hại của bọn họ, khiến bọn họ nổi
lên cảm giác khổ sở cực điểm. Thế liên thủ của song ma đã hoàn toàn bị áp chế vào thời khắc này. Sức mạnh thủy hỏa giữa
không trung lập tức suy yếu đi cực nhanh. Hai loại sức mạnh này không còn sự phối hợp xảo diệu vừa rồi nữa mà ngược lại
còn kiềm chế lẫn nhau, mơ hồ có cả thế nội chiến.
- Hô......
Theo thủ ấn của Hạ Nhất Minh, một khí thế cực lớn vọt lên, trong nháy mắt đã đột phát thuỷ hỏa lực của song ma. Trong
mắt mọi người, dường như thấy một ngọn núi cao lớn mọc lên xuyên qua luồng thủy hỏa lực tưởng như không gì có thể đột
phá nỗi. Nhưng điều khiến những cao thủ Linh Tiêu Bảo Điện kinh ngạc chính là, quá trình này lại khiến bọn họ có một
cảm giác thân thiết và quen thuộc. Đây là kết quả của sự kết hợp Thiên Trì chủ phong và Thông Thiên Bảo Tháp trong ý
tưởng của Hạ Nhất Minh. Một thức này đã phát huy uy lực kình thiên nhất trụ tới mức vô cùng nhuần nhuyễn. Đừng nói thế
liên thủ của Kỳ Liên song ma đã bị Kim Chiến Dịch phá, cho dù thủy hỏa lực của bọn họ hoàn hão không tổn hao gì, cùng
chưa chắc có thể áp chế nỗi Kình Thiên Trụ ấn pháp của Hạ Nhất Minh. Trong ánh mắt thán phục của mọi người Kình Thiên
Trụ thủ ấn của Hạ Nhất Minh đã lên tới đỉnh điểm.
Ngay khi mọi người nghĩ hắn sắp thu tay thì hai mắt Hạ Nhất Minh lại lóe hào quang, thủ ấn của hắn lại lật. Trong chốc
lát, gió cuốn mây bay... Trong chốc lát, long trời lở đất...